BÀI THƠ "TO BE" - HỌC SINH THÁI NGUYỄN ĐĂNG KHOA
Bài thơ "To Be - Trở thành", được sáng tác bởi bạn Thái Nguyễn Đăng Khoa - học sinh lớp 11 chuyên Toán trường THPT Lê Hồng Phong. Bạn đã sáng tác bài thơ này ngay sau khi tham gia khóa trải nghiệm "Lãnh đạo chính mình / Self-Leadership for Teens" của PLEMS Education.
《TO BE》
***
28.03.2021
If Allen Ginsberg were alive, I’d ask him
How he felt being an outlier
And made the outliers the main characters
To his own shows in the attic of his own world;
Like how buds of leaves bloom into different leaves,
Not quite different but certainly different.
Or like how no men see the moon at exactly the same angle,
No men view life exactly the same way,
No men are the same, anyway.
Then I’d ask a bird if he flies to feel released,
If the sky’s for lease, if a wind’s a breeze.
If his home the baking cosmo!
If his happiness the sounds of mornings!
If he wants to fly still
When the showers are calling him.
And to make sure he’d teach me to live,
I'll learn to fly.
Then I find courage to ask a living man: “What can I be –
A star or a contrail or a labyrinth or a tree?”
He replies: “Simply nothing.
You can’t be a thing if you ask yourself
What you can be. And not what you want to be.”
If that’s how it works then I want to be
Defined by the things I love.
Not the things I fear that I’m afraid of,
Not even my stories,
Just how I deal with my stories
And be me.
Then I can be whoever I want to be.
----------------------------------------------------TNDK,
"I want to freely be an outlier in other's worlds, to be the main character of my world;
then be free like a bird, hot-hearted like a bird; defined by the things I love, by the
stories I love; and be whoever I love
To be."
Bản dịch Tiếng Việt:
《 TRỞ THÀNH 》
Tôi từng mơ được hỏi ngài Ginsberg,
Sẽ ra sao nếu tôi chẳng giống ai?
Liệu tôi có như ông, nhìn tương lai:
Rồi đưa người khác biệt nhất trần đời
Thành vai chính – giai thoại đời riêng họ.
Giống như những mầm non xanh nho nhỏ
Đều là lá nhưng chẳng phải giống nhau,
Không phải ai cũng nhìn một điểm đâu,
Chẳng ai muốn làm bản sao hoàn hảo.
Tôi cũng ước được hỏi cánh chim cao,
Liệu bay đi là kiếm tìm hạnh phúc,
Liệu đời chúng dễ dàng hay uẩn khúc,
Chúng vui chăng, trước bão tố vô tình?
Tôi muốn học cánh chim chẳng thu mình
Dẫu bầu trời vạn dặm khuất bình minh,
Tôi muốn bay cùng mơ xa, ước nguyện
Rồi một ngày chắp cánh, vững lòng tin.
Cuối cùng tôi sẽ hỏi người thân nhất:
“Tôi có thể trở thành ai trong đời?
Ngôi sao hôm hay vệt sáng giữa trời?”
Câu hồi đáp giản đơn, mãi vậy thôi:
"Không ai làm được việc gì to lớn
Nếu hoài hỏi một câu, trót đầu môi
Rằng ta sẽ trở thành ai. Thay vì
Hỏi ta muốn làm gì với đời vội.”
Giờ nhận ra đấy đúng là cách sống,
Nên tôi mơ cho nhanh đến một ngày
Được sống trọn những điều tôi trân quý,
Được ước mơ, để đời không hoài phí,
Biến nỗi sợ thành động lực đi lên,
Biến chuyện buồn thành quá khứ phải quên,
Biến lầm lỗi thành kinh nghiệm quý giá,
Biến định kiến thành niềm mơ lớn quá:
Rằng tôi sẽ sống như tôi đợi chờ.
Và trở thành một người tôi hằng mơ.
---------------------------------TNDK